Phép Màu Noel Trên Đường Số 22

Một câu chuyện có thật, cảm động về tình người mùa Giáng Sinh.

CHUYỆN ĐÓ ĐÂYVIẾT LÁCH

1/1/20247 min read

Giáng Sinh, hay Noel, từ lâu đã trở thành một dịp lễ lớn cuối năm ở khắp mọi nơi, là dịp để mọi người sum họp bên gia đình và bạn bè.

Giáng Sinh, là thời điểm để mỗi người ôn lại những kỷ niệm trong năm cũ, nhìn lại những điều đã làm được và chưa làm được, cùng nhau đặt ra những mục tiêu, những hy vọng vào một năm mới tốt đẹp hơn. Đây cũng là dịp người ta tặng quà cho nhau để thể hiện tình cảm và sự quan tâm đến những người thân yêu.

Tuy nhiên, không phải ai cũng có được một mùa Giáng Sinh an lành, đầy đủ, và ấm áp. Với những hoàn cảnh khó khăn, Giáng sinh có thể là một mùa lễ cô đơn, buồn tẻ. Có thể bạn sẽ sốc, khi biết rằng ở Mỹ, đất nước giàu có, phát triển nhất thế giới, cứ năm đứa trẻ thì có một em là trẻ em nghèo. Mùa Giáng Sinh, chúng thường không có quà tặng, không được những bữa ăn đầy đủ, thường thiếu một không gian ấm cúng để quây quần với gia đình, bạn bè.

Nhưng cũng chính vì thế mà những món quà, những hành động san sẻ yêu thương mùa Giáng Sinh, dù có thể thật nhỏ bé với rất nhiều người, thì với những đứa trẻ nghèo, lại mang ý nghĩa thật lớn lao và nhân văn.

Câu chuyện ngày hôm nay – Phép màu Giáng Sinh từ con đường số 22 – là một câu chuyện có thật về lòng tốt của con người mùa Giáng Sinh. Chúng ta sẽ đến với khu vực Đông Bắc nước Mỹ, ghé thăm thành phố New York giàu có, cùng nghe về một phép màu đã và đang xảy ra suốt mười năm qua tại nơi được xem là trái tim của nước Mỹ bởi sự phồn hoa của nó.

Những Lá Thư Lạ

Năm 2010, cặp đôi đồng tính nam – Jim Glaub, 40 tuổi, và Dylan Parker, 39 tuổi, không bao giờ ngờ rằng từ khi chuyển đến căn hộ mới ở đường số 22, Quận Manhattan, New York, họ sẽ nhận được hàng ngàn lá thư lạ gửi đến nhà.

Jim nhớ lại: “Ban đầu, chúng tôi nhận được một lá thư gửi đến, sau đó là một vài lá thư nữa. Càng về cuối năm, số lượng thư tăng càng nhanh. Đến cuối tháng 11, chúng tôi đã nhận quá một trăm lá thư. Giữa tháng 12, trước dịp Giáng Sinh, con số này đã là hơn 400”. Lúc đầu, cặp đôi nghĩ có thể đó là một trò đùa hay là một loại lừa đảo nào đó. Họ cũng nhiều lần than phiền với người đưa thư vì những lá thư phiền toái.

Cố gắng xác định những lá thư bí ẩn đến từ đâu, cặp đôi đã mở một vài lá thư, và ngạc nhiên khi tất cả đều là thư tay từ của những đứa trẻ gửi đến Ông già Noel. Bằng một lý do nào đó, những đứa trẻ này đều nghĩ rằng Ông già Noel sống ở thành phố New York. Và kỳ lạ hơn, tất cả chúng đều cho rằng địa chỉ gửi thư cho ông già Noel chính là nhà của Jim và Dylan.

Càng mở đọc thêm nhiều lá thư, cặp đôi càng xúc động trước những câu chuyện từ các em nhỏ. Có những lá thư cầu xin thức ăn, chăn mền, giày dép, hay những dụng cụ thiết yếu trong nhà. Có những em nhỏ đáng thương mà gia đình không đủ khả năng mua một con gà tây cho bữa tối Giáng Sinh. Với chúng, quà Giáng Sinh là những thứ xa xỉ. Hầu hết, những đứa trẻ này đến từ New York, thành phố đông đúc nhất, giàu có nhất nước Mỹ.

Có thư viết: "Thưa Ông già Noel, cháu sẽ vô cùng biết ơn nếu ông có thể gửi một món quà gì đó cho anh trai cháu. Anh ấy 15 tuổi rồi nhưng chưa từng được nhận quà Giáng Sinh. Ông đừng quan tâm đến cháu trong năm nay nhé! Cháu chỉ muốn anh trai cháu có một mùa Giáng sinh vui vẻ. Mẹ chúng cháu không còn nữa, ông nội phải ra sức nuôi dạy hai anh em. Anh trai cháu đang trải qua những thử thách rất khó khăn. Giáng Sinh năm ngoái chúng cháu chỉ ăn một nồi súp thôi. Xin ông già Noel đừng để điều đó xảy ra nữa trong năm nay!”

Miracle On 22nd street

Jim nói tiếp: “Ngày lễ Giáng Sinh, Chúng tôi tổ chức một bữa tiệc nhỏ, và điều kỳ diệu đã xảy ra khi mọi người nhìn thấy chồng thư lớn trong phòng. Tôi kể đầu đuôi câu chuyện và mọi người bắt đầu lên tiếng”,

“Tôi sẽ nhận viết một lá thư để hồi đáp lại cho tụi trẻ!”

“Tôi cũng sẽ viết!”

Phút chốc, Jim chợt nghĩ, “Ồ, chúng ta sẽ cùng nhau biến những điều ước của tụi nhỏ thành hiện thực. Mọi người đều muốn giúp đỡ”.

Họ quyết định thành lập một tổ chức phi lợi nhuận để giúp thực hiện mong ước Giáng Sinh, mang tên Miracle on 22nd Street (hay Phép màu từ con đường số 22). Họ bắt đầu nhờ bạn bè và gia đình viết thư phản hồi cho các em nhỏ. Họ cũng lập một nhóm Facebook để bắt đầu chia sẻ các bức thư của các em gửi Ông già Noel, với hy vọng tìm kiếm thêm những nhà hảo tâm sẵn lòng giúp đỡ.

Một người bạn của Jim và Dylan ban đầu nghi ngờ rằng cô ấy đang bị lừa, đã quyết định sẽ tìm hiểu chân tướng sự việc. Sau khi gửi gói quà Giáng sinh của mình đến một địa chỉ nọ, cô ấy đã trốn bên ngoài theo dõi, để rồi bất ngờ chứng kiến cảnh các em nhỏ chạy ra khỏi nhà, hét lên sung sướng rằng Ông già Noel đã mang quà đến. Người mẹ của các em khóc nức nở vì xúc động. Sau sự việc này, cô ấy đã tin rằng tất cả hoàn toàn là có thật.

Đến nay, sau hơn 10 năm, Jim và Dylan đã hồi âm cho hơn 2000 lá thư, đã biến điều ước Giáng Sinh của hàng ngàn trẻ em nghèo thành hiện thực. Họ có một trang web riêng, tên là miracleon22ndstreet.com, để lan toả câu chuyện và kêu gọi nhiều hơn những sự giúp đỡ.

Năm 2016, câu chuyện Phép màu từ con đường số 22 đã được nhà văn, diễn viên hài nổi tiếng Tina Fey biến thành một bộ phim truyền cảm hứng.

Còn Jim và Dylan, từ những những la thư nhầm chỉ ngày nào, họ đã có thêm một công việc không lương bất đắc dĩ, nhưng đem lại cho họ niềm vui to lớn, niềm vui của sự cho đi, niềm vui khi thấy những đứa trẻ khó khăn có được những món quà nhỏ từ ông già Noel trong những đêm Giáng Sinh giá lạnh. Và họ đang cố gắng nhân rộng những hoạt động trao quà Giáng Sinh như thế này tại nhiều nơi khác, trong và ngoài nước Mỹ. Nhờ có Jim và Dylan, Giáng Sinh đã trở nên ấm áp hơn, đầy đủ hơn với thật nhiều những đứa trẻ kém may mắn…

Nhấn vào đây nếu bạn muốn nghe mình kể chuyện thay vì đọc